Sầu Đông

Đông về thổn thức mảnh hồn côi
Đông trải niềm thương lặng lẽ bồi
Đông quạnh quẽ buồn đêm nguyệt khuyết
Đông nhòa nhạt tủi bữa mây trôi
Đông gieo lạnh lẽo bao lần đến
Đông thả đìu hiu vạn nẻo hồi
Đông có hay lòng ai khắc khoải
Đông đừng héo hắt chạnh tình tôi

Kiều Trang

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.