Cung Sầu

Tơ chùng phím lỗi bởi vì đâu
Để những âm vang trỗi nhịp sầu
Mấy đoạn ân tình sao dậy sóng
Bao điều ước hẹn chẳng thành câu
Lời ca khắc khoải vùi trong gió
Bóng nguyệt đìu hiu rụng dưới cầu
Hỏi kẻ phong trần nơi viễn xứ
Tơ chùng phím lỗi bởi vì đâu

Kiều Trang

Hương Xuân

Sông buồn bến lặng nắng chiều rơi
Sắc đỏ tà huy lấp lánh ngời
Thiếu nữ mơ màng trên ngõ hẹn
Thuyền tình lả lướt giữa dòng chơi
Mùi sen khẽ quyện thơm làn tóc
Vạt áo êm bay lộng gió trời
Có phải xuân nồng ươm dáng ngọc
Khi mùa khắc khoải sắp tàn vơi.

Kiều Trang

Vô Đề

Bài họa Nguyệt Ẩn Miền Thơ _ tác giả Trần Quang Thọ

Mỹ cảnh tan dần lịm tiếng thơ
Hàn Đông giá lạnh khuyết trăng mờ
Vì nhân ảnh cũ sai lời hẹn
Để ánh nguyệt buồn khuất nẻo mơ
Khoảng lặng vô ngôn vùi tiếc nhớ
Canh thâu độc thoại lấp mong chờ
Rồi đây nghĩa đoạn ân tình lỡ
Giũ kiếp phong trần chuyện tóc tơ.

Kiều Trang

Tình Em

Đông này em muốn gửi về anh
Một chút hồng tươi của nắng lành
Gió sớm xôn xao từng góc nhỏ
Mây chiều lả lướt khắp trời xanh
Cho người viễn xứ dài đêm mộng
Gặp đóa hoàng hoa ấm giữa thành
Giá buốt không làm tim ngấm lạnh
Sương buồn vẫn đẹp bóng trăng thanh.

Kiều Trang

Nhạt Phai

Hạ vẫn mông lung nắng đã vàng
Trên cành xuân úa gió ngừng sang
Hoa sầu nhụy khép tình dang dở
Cỏ biếc màu phai sắc bẽ bàng
Bởi kiếp vô thường yêu đến hận
Do đời vạn biến nghĩa đành tan
Kìa ai giữa chốn trần như mộng
Đắm đuối nhiều thêm chuyện lỡ làng

Kiều Trang

Nét Quê

Con diều thấp thoáng ở triền đê
Tiếng trẻ đùa vui chẳng chịu về
Xúm xít trên bờ canh bẫy chuột
Lò dò dưới ruộng chụp lùa trê
Đằng kia mấy cậu bừa be đất
Chỗ nọ vài cô đắp giữ lề
Bóng nắng hoàng hôn chiều sót lại
Thanh bình cảnh sắc đẹp chân quê

Kiều Trang

Tạ Tình

Bài họa

Dẫu chẳng vuông tròn đặng chữ duyên
Ngày xanh điểm sợi tóc phai huyền
Đò xa bến hẹn đau hồn khách
Én lỡ câu thề xót phận quyên
Giấu mảnh sầu tư vùi suối Bạc
Dìm đôi ước vọng xuống sông Tuyền
Hương lòng đã vẹn đời tri kỷ
Hẹn tử tương phùng lại náo huyên

Kiều Trang

Dạ Thi

Nguyệt hẹn tiết nguyên tiêu
Đêm xuân ánh mỹ miều
Thiên thai hồng khí chuyển
Hạ giới mộng tình chiêu
Mặc khách trao lời nhã
Thuyền quyên thẹn nét kiều
Tao phùng âu yếm thỏa
Giữa cảnh đẹp hồn phiêu.

Kiều Trang

Sầu Đông

Đông về thổn thức mảnh hồn côi
Đông trải niềm thương lặng lẽ bồi
Đông quạnh quẽ buồn đêm nguyệt khuyết
Đông nhòa nhạt tủi bữa mây trôi
Đông gieo lạnh lẽo bao lần đến
Đông thả đìu hiu vạn nẻo hồi
Đông có hay lòng ai khắc khoải
Đông đừng héo hắt chạnh tình tôi

Kiều Trang

Lặng Lẽ Trời Đông

Một bóng phôi pha ngược giữa dòng
Một sầu lặng lẽ nỗi rêu phong
Một con thuyền nhỏ đìu hiu sóng
Một cánh bèo đơn não nuột lòng
Một cõi yên bình luôn khắc khoải
Một miền tĩnh tại bỗng long đong
Một phương mải miết bờ duyên đẹp
Một kẻ bơ vơ lạnh cuối phòng

Kiều Trang